Cuộc sống của người làm dâu
Hiền khom lưng, khẽ bước vào nhà, thấy không ai liền giấu bọc đen dưới cầu thang rồi thở phào. Trong bếp, chồng cô ngồi với vẻ mặt nghiêm khắc, hỏi: “Lại mua bán cái gì không được phép hả?”. Hiền cúi đầu, lí nhí xin lỗi vì quên hỏi. Chồng cô ra hiệu cho cô mở bọc, bên trong là đôi áo lót trắng rẻ tiền. Ông hỏi giá, Hiền giải thích số tiền còn lại từ buổi chợ, nhấn mạnh đã mặc cả được.
Hiền thở dài, thừa nhận đã tiêu hết tiền. Chồng cô nổi giận, hỏi chổi đâu. Hiền vội vàng đưa chổi mới mua, nhưng anh tức giận đánh cô và chửi mắng. Hiền giật mình tỉnh dậy, nhận ra đó chỉ là một giấc mơ kinh hoàng, nhưng lại giống thực tại. Cô mồ hôi ướt đầm, thay áo và cười chua chát trước gương. Ngoài kia, chồng cô lại càu nhàu yêu cầu nấu cơm. Hiền đáp vâng rồi xuống bếp, nơi mẹ chồng đã dậy và hạch sách về việc nhà.
Cái ngữ ấy lấy chồng như chuột sa chĩnh gạo! Hiền lặng lẽ đi vào bếp, trong khi tin cô lấy chồng thành phố giàu có khiến cả làng xôn xao. Chồng cô lớn tuổi và đã có ba con gái riêng, nhưng với gia cảnh nghèo khó, Hiền cũng coi như may mắn. Sau đám cưới, Hiền lên thành phố làm dâu, nơi cô hiểu rõ vai trò mình: gia đình chồng mong đợi một cháu trai nối dõi, còn vợ cũ của chồng không sinh được con trai. Hiền được chọn vì trẻ và khỏe mạnh, được mẹ chồng kỳ vọng sẽ mắn đẻ. Ngày qua ngày, cô chăm sóc mẹ chồng, lo việc nhà, và tối tối phải "phục vụ" ông chồng già, luôn lo lắng về việc có con trai hay không.
Chồng Hiền lớn tuổi và có học vấn, tạo ra khoảng cách hiểu biết giữa họ. Hiền luôn nể sợ chồng, làm theo mọi lời ông mà không dám cãi. Nhà chồng coi cô như người làm, chỉ có ánh mắt lườm nguýt. Từ ngày cưới, chồng Hiền chưa bao giờ về quê, còn Hiền thì thỉnh thoảng mới về thăm mẹ, thường vội vã ra đi. Cô nhớ lời mẹ dặn: “Đã lấy chồng thì phải nghe lời và gắng đẻ con trai cho yên phận.” Khi tiếng giày chồng vang lên trên cầu thang, Hiền vội vàng rời bếp, chạy ra phòng khách, nơi chồng đang đưa cho cô một xấp tiền để mua đồ ăn cho hai bữa còn lại trong ngày.
Hiền cẩn trọng đỡ xấp tiền và mở cửa cho chồng đi làm. Sau khi cánh cửa khép lại, cô nhìn bụng bầu gần 7 tháng và thì thào: “Mẹ con mình gắng tiêu trong số tiền này nhé!”. Rồi cô lại vội vã, nghe mẹ chồng gọi tên.



Source: https://afamily.vn/phan-lam-dau-20120107115242590.chn